Khi ánh sầu đã lên ngôi








Đôi bước chân tôi đã đi qua rất nhiều vết đỗ
Gót chân dính đầy nhiều bụi đường bám lê thê
Tự nhìn lại phía sau nào có ai buồn thăm hỏi ?
Nên chỉ một mình tôi lại phải bước đi qua

Tôi lại phải bước đi qua , qua rất nhiều bãi cát
Mà mỗi nẻo chặng đường là bãi cát không tên
Cứ mỗi lần như thế, tôi lại khắc tên mình vào đó
Và mỗi lần như vậy tôi lại nhặt được niềm đau

Giữa sa mạc mênh mông khi tình yêu tôi chấp cánh
Là một lần tuyệt vọng lúc ánh sầu đã lên ngôi ..
Khi hạnh phúc đơn côi đã rời xa tầm tay với
Mang nỗi nhớ êm đềm lan toả một giấc mơ..

“Anh sầu đã lên ngôi”, đang giăng mờ đôi mắt đỏ
Nhuốm giọt lệ mặn tình, chát lưỡi, chạm bờ môi..
Như tiếng nấc “ai oan”, khô cạn dần bao cảm giác

Giữa ngày tháng chập chùng sâu lắng một tình yêu..

Nguyễn Long 
Vui lòng ghi rõ nguồn khi bạn phát hành bài viết

0 nhận xét:

Post a Comment