XIN MÃI LÀ MÙA THU

Có 1 câu chuyện về mùa thu bây giờ anh mới kể, chuyện ấy tựa như mối tính đầu dang dở của anh..Và mùa thu xưa vẫn còn hoài trong tiếc nhớ đợi chờ cõi hư vô...



Anh kể em nghe câu chuyện về mùa thu
Chàng hoàng tử cô đơn yêu nàng công chúa nhỏ
Lúc trời chớm sang đông, đưa lá vàng rơi muộn
Đôi tình nhân hò hẹn, lần cuối để chia tay !
Em nói thôi mùa thu, sợ mai mình cách biệt
Như chuyện cổ tích buồn của nàng công chúa kia.
Nên để mùa thu đi, đừng ghi hoài nỗi nhớ
Trời lập đông tương phùng, ta lại bước bên nhau
Nhưng rồi ta cũng xa khi thu tàn, đông tới
Cơn gió lạnh ngược chiều cuốn hết những tin yêu.
Chàng hoàng tử cô đơn lại thêm 1 lần nữa
Lỡ hẹn mối duyên tình, ôm trọn hết niềm đau.
Vẫn giá như mùa thu đừng bao giờ đến muộn
Anh sẽ đợi 1 chiều khi trời nhẹ nắng hanh
Em đừng bước sang đông, mong manh tình dệt mộng
Bởi anh là tình đầu, dang dở giữa mùa thu
Xin mãi là mùa thu, để dư âm nỗi nhớ
Dẫu có là tình sầu, tình chết, tình mãi thôi..
Mùa đông tình của anh vẫn chờ hoài tiếc nuối

Thu đã chết bao giờ mà đoạn cuối vẫn đau..

Nguyễn Long Verse 
(Vui lòng ghi rõ nguồn khi bạn phát hành bài viết này)

0 nhận xét:

Post a Comment