LÁ THƯ KHÔNG MỰC


Dòng thư cuối mang lại dư âm ngày cũ..dù kỷ niệm đã mãi xa vời, còn lại chăng chỉ là chút vấn vương đơn phương tình cũ..



Lá thư em viết tôi vẫn còn giữ đó ..
Giữ làm kỷ niệm vì năm tháng cách xa..
Thời gian  qua đi chữ ghi dần phai nhạt .
Nay đã hoen vàng bỗng mất màu mực xanh ..

Ngày tháng trôi qua tôi cầm thư đọc lại !
Dòng chữ đâu rồi chỉ còn giấy xếp nhăn ?!..
Nếp gấp mong manh theo thời gian sắp rách
Dấu : sắt, ngã , huyền, giờ cũng mất đi đâu ?

Nhưng vẫn còn đây hương thơm mùi của mực
Như mùi hoa cỏ ở giữa chốn thiên nhiên
Mùi hương kì lạ đang quay quần nỗi nhớ ..
Chữ mất hương còn vô lý đến lạ thay  ?!…

Em đã ra đi như dòng thư biến mất
Sao lại trở về toả một chút hương thơm ?
Phải chăng em muốn lại làm tôi đau đớn ?
                 Như cánh thư tàn không mực toả mùi hương 
   nguyenlong Verse
            (Vui lòng ghi rõ nguồn khi bạn xuất bản bài viết)

0 nhận xét:

Post a Comment