VỀ LẠI MIỀN TÂY

Bài thơ nhẹ diễn tả một buổi chiều khi trời đã nhá nhem tối trong 1 lần đi công tác ngang qua chốn cũ của tác giả tình cờ gặp lại người yêu thuở xưa. Cuộc gặp gỡ vô tình ấy làm sống lại bao nhiêu kỷ niệm của trong lòng của 2 hai người. Và bất chợt ai đó buông lơ tiếng khóc...1 mảnh tình vội vã thoáng nhanh giữa đêm tối tĩnh mịch vô hồn như ru vào lòng người bao nhớ thương da diết..




 Trở về lại miền tây sau bao năm dài xa cách..
  Lặng lẽ 1 con đò, ngược hướng bên sông trăng
  Dạo khúc hát trong đêm, gió đong đưa theo làn nước
  Trăng khuyết, trăng lại tròn, trăng lướt nhẹ trên sông


  Tình cờ gặp lại em, giữa đám đông xa lạ
  Bao dĩ vãng nhạt nhòa, thoáng chốc lại về đây
  Em có gia đình chưa ? sao ngại ngùng ko nói..
  Anh có người yêu rồi mà bối rối chẳng thành câu

  Tình cờ ta gặp nhau ko tương lai hứa hẹn
  Chỉ ngồi lại tâm tình, níu kéo kỷ niệm xưa !
  Anh bỗng thấy cơn mưa chợt lùa về nỗi nhớ
  Bỗng thấy những nhạt nhòa như mới ngày hôm qua

  Trở về lại miền tây.. ta khóc nhiều cho dĩ vãng
  Duyên phận đã qua rồi sao cuộc đời vẫn chông chênh ?
  Ông lái đò ngã nghiêng bao chuyện đời không kể hết 
  Người thi sĩ trên đò lại nghiêng bút viết thành thơ..

  Ngày mai mang hành trang anh sẽ quay về phố thị
  Từ giã 1 nỗi buồn, xua dòng lệ trên môi
  Bỏ lại bài thơ xưa trên chuyến đò ta lỡ hẹn ….
  Miền tây đã xa rồi sao nỗi nhớ ….vẫn hoài thôi ?

                                             NguyenLong Verse
(Vui lòng ghi rõ nguồn khi bạn xuất bản bài viết  này)

0 nhận xét:

Post a Comment